Review Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc

review-bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac

Ân Tầm là một tác giả có lối viết rất rất hút. Mình biết đến tác giả này từ hồi cấp 3, qua bạn bè giới thiệu. Cô luôn đặt nhân vật vào những hoàn cảnh nghiệt ngã khác nhau để chứng minh sự tin tưởng vào tình yêu đích thực.

Nhiều bộ truyện khiến mình nhớ mãi không quên như Bảy Ngày Ân Ái, Trò Chơi Nguy Hiểm, 99 Ngày Làm Cô Dâu,… Những bộ truyện khiến cho nhiều độc giả có cái nhìn phiến diện về cô.

Bởi vậy, mình muốn Review Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc trước tiên. Hy vọng nó có thể thể khiến mọi người thấy một mặt rất khác của nhà văn này.

Bài này mình review ngắn chút thôi. Kỹ càng quá mọi người lại mất hứng đọc truyện.

Nữ chính của truyện là Cố Sơ. Cô có vốn để tự kiêu ngạo. Xinh đẹp có, năng lực có, gia thế có. Nhân vật có quyền được kiêu về những điều đó.

Ân Tầm cũng khắc họa một tâm hồn rất “Cố Sơ”. Hoài niệm những chuyện xưa cũ và sự hồn nhiên, trong bạch. Cố cũng có lý tưởng sống, luôn cố gắng đạt được mục tiêu và ước mơ của chính mình.

Cô gái ấy luôn vui vẻ, năng đồng, tràn đầy năng lượng. Cố Tiểu Thư cũng luôn sống “biết điều”, thấu tình đạt lý. Những ngươi bên cạnh cô luôn cảm thấy thoải mái và tích cực.

Một cô gái không có nhiều trải nghiệm trong tình yêu, thường bị thu hút bởi những điều khác biết và nổi bật. Lục Bắc Thâm là người như thế. Chàng trai khiến Cố Sơ ghét cay ghét đắng.

Anh buông lời thách thức cố ném bóng rổ, đạt 2/5 điểm thì mới nói lời xin lỗi. Cô gái tràn đầy nhiệt huyết thanh xuân không chịu khuất phục.

Cô đâu biết được rằng, lời xin lỗi nói ra, vận mệnh của 2 người đã bện chặt vào nhau. Một lời xin lỗi khiến cô được nếm trải dư vị của hạnh phúc cùng những vết thương lòng sâu hoắm.

Cô bước chân vào Đại học A giống như chúng tinh phủng nguyệt. Ý là cô giống như trăng sáng, luôn được những vì sao vây quanh. Mọi người vây quanh, chào đón và xu nịnh. Trong tháng học quân sự, tâm trạng phấn khích, hồ hởi đều tắt ngúm. Bởi Lục Bắc Thâm lại là quản lý của lớp cô.

Những tình tiết mang tính hài kích, dở khóc dở cười diễn ra. Qua những tình tiết này, Ân Tâm khắc họa một hình ảnh nam chính rất khác.

Trong mắt Cố Sơ, anh của khi ấy là một tên lưu manh, đểu cáng, ác quỷ đội lốt thiên thần. Ngoài mặt luôn nghiêm túc, chính trực. Sau lưng lại giở thủ đoạn để lấy trả thù riêng.

Tính cách gai góc của tuổi trẻ, khác hẳn những nam chính tổng tài, lạnh lùng mà Ân Tâm từng viết. Lục Bắc Thâm rất công tư phân mình. Người đáng phạt thì cần phải phạt, không kiêng kị hay dè chừng ai.

Anh đối với cô cũng đủ quan tâm. Cô bị phạt trực đêm, hắn cùng cô trò chuyện để bớt chán. Hắn khích bác để cố có kết quả thi cao hơn. Hắn biết dù sẽ bị phạt cũng vẫn chiều cô, đưa cô đi xem súng thật.

Một con người như thế, khiến người ta khó chịu nhưng lại chẳng thể ghét hắn. Cố Sơ, vậy mà đã xiêu lòng trước Lục Bắc Thâm rồi.

Trái bóng rổ năm ấy không va vào người cô, nhưng đã chạm tới trái tim người thiếu nữ mất rồi.

Chàng trai năm ấy không còn nữa. Vết thương có lành cũng thành sẹo không phai mờ.

Nhiều năm sau, cô gặp một người đàn ông khác, là anh trai song sinh của Bắc Thâm, Lục Bắc Thần. Giây phút ấy, cô tưởng rằng phép nhiệm màu là có thật. Con người có thể hồi sinh, người đàn ông cô yêu lại một lần bước đến bên cô lần nữa.

review-bay-nam-van-ngoanh-ve-phuong-bac-3

Thế nhưng Bắc Thần không giống, cũng không phải Bắc Thâm. Mặc dù cả 2 có những nét tính cách chung.

Lục Bắc Thần là người sống vì công việc. Anh luôn nghiêm túc, tập trung, cau có khó chịu khi bị làm phiền. Thật dễ dàng để cảm nhận được sự lạnh lùng, nhạt nhẽo, vô vị của con người này.

Anh có thú vui đi chê bai người khác. Cảm giác chơi khăm và trêu trọc người khác hẳn rất thú vị. Thật tò mò anh trong tình yêu sẽ như thế nào, lúc lên giường sẽ ra sao :))

Tất nhiên Ân Tâm sẽ không để nam chính là người vô cảm được. Anh thật sự là một người ân cần và ấm áp. Trái ngược với khuôn mặt lạnh lùng, cao ngạo, cách người ngàn dặm.

Mình đã thích thú cười khi đọc những chi tiết anh giở trò trẻ con, chi tiết anh làm nũng. Anh nấu ăn ngon, kén chọn đồ ăn vì người anh yêu rất kén cá chọn canh.

Cô Sơ từng nói, miệng của con người sinh ra là để thưởng thức những món ăn ngon. Anh nấu cho cô ăn, nhìn cô cươi vui thưởng thức. Anh rất vui, vì anh đã là một phần quan trọng trong cuộc sống của Cố Sơ rồi.

Người đàn ông ấy cũng rơi nước mắt. Hai lần đều là vì một người con gái. Anh cũng biết nhận lỗi, biết ăn vạ, cũng biết “uy hiếp”. Hình như nam chính nào của Ân Tầm cũng biết ăn hiếp thì phải.

Bảy năm vẫn luôn ngoảnh mặt về phương Bắc, bảy năm nhớ mãi không quên một Lục Bắc Thâm. Để rồi, cuộc đời trả lại cho Cố Sơ một Lục Bắc Thần thâm tình.

Một bộ truyện ngược tâm, kết thúc như vậy cũng đủ mãn nguyện rồi. Đúng không?

Tác giả SiteTruyen 24 bài viết
SiteTruyen là một dịch giả bình phàm, thích đọc truyện Ngôn Tình, Tiên Hiệp,... Thích nhìn câu chuyện ở những góc khác thường. Thích yêu thương cho những điều xứng đáng.

Hãy bình luận đầu tiên

Để lại một phản hồi

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiện thị công khai.


*